Mất
Tôi bây giờ chỉ rượu với thơ
Còn bóng hình em tựa nguyệt mờ
Em mê vàng bạc và châu báu
Tôi thấy trần gian một giấc mơ !
Tôi thấy lâu đài như cát bụi
Rồi mai sụp đổ xuống chân đời
Tôi thấy trăm năm vừa thoáng hiện
Nét mặt già nua lạnh khắp người
Tôi muốn tạc em thành tượng đá
Vô cùng dung dị giữa hôm nay
Mắt như trăng sáng hồn như ngọc
Dáng vẻ thanh tân đẹp tuyệt vời
Có bao nhiêu lần tôi tự hỏi
Góp bao châu báu cỏi trần gian
Có ai vội vã đem về đổi
No comments:
Post a Comment