Thú vui
Sóng bủa sao thuyền người lênh đênh gốc thành rêu đá phủ
Trăng mọc nửa lừng hồn em dịu thay cuốn tay áo rộng
Nghe nhạn ven trời buông tiếng vắng
Tàng cây xế chiều ta còn nhớ rõ
Cất tiếng cười khúc khích một mình chơi
Không nói gì ! Không nói gì thêm nữa đó !!!
Trần Tuấn Kiệt -
Niềm Hoan Lạc Thần linh và Ngục tù .
No comments:
Post a Comment