Ca khúc hoàng hôn
Ta tìm nhau trong gió ngàn mưa bão
Ta tìm nhau trong đau khổ căm thù
Ta tìm nhau trong tim tràn máu đỏ
Trong cõi lòng phẫn nộ đến thiên thu
Khi em đến mang rất nhiều dư vị
Nỗi u sầu cay đắng của người thơ
Nỗi yêu thương nhi nữ đến vô bờ
Như nữ thần sa pho trời Hy Lạp
Như Hồ Xuân Hương một trời bão táp
Một nụ đào ý vị đến muôn năm
Nàng thơ ơi! Trong những lúc hôn hoàng
Trong những buổi hoàng hôn đầy khói lửa
Tim rướm máu thế vẫn còn chưa đủ
Ban cho đời tuổi trẻ khát khao yêu
Mái tóc đang xanh đang độ mỹ miều
Sương đã phủ ít nhiều màu xám khói
Ta đến đây như người đời trông đợi
Làn gió thơm như vệt nắng ven trời
Lời của người lòng thái thượng xa khơi
Bát ngát màu trăng mơ màng kì ảo
Bài hát cũ tình yêu thương tuyệt hảo
Bụi thời gian không lạc tiếng tiêu xưa
Tôi gảy cung cầm ánh nguyệt đường tơ
Ru em ngủ cho quên ngày tháng quạnh
Ru em ngủ cho quên mùa rét lạnh
Để rồi em tỉnh giấc giữa xuân quang
Một khung trời én liện đón mùa sang
Lòng thiếu nữ bỗng dưng bừng ngõ hạnh
Chào hạnh phúc dù cõi đời ghẻ lạnh
Chào thế nhân dù người chẳng yêu ta
Chào bóng tường vân mây khói thiên hà
Nước mắt ngọc đêm nào em tức tưởi
Em rõ lệ xuống đời chăn chiếu cũ
Hình hài xưa bỗng lộng ảnh như mơ
Vẫn lung linh ánh mắt đẹp vô bờ
Vẫn cởi mở đôi vòng tay nguyệt bạch
Vẫn thuần khiết như loài hoa cẩm thạch
Vẫn trong ngần vẻ đẹp khối băng tâm
Em đến bên anh cho sáng đêm rằm
Nắm chéo áo cho tình yêu buộc chặt
Mùa hội ngộ với trần gian sa mạc
Trổ hoa hồng trên đồi cát lưu ly
Dấu chân em từng bước vẫn còn ghi
Trình tri ngộ của một mùa hôn phối
Ta đốt lửa lên bếp hồng rực rỡ
Ánh lửa nồng bừng cháy giữa con tim
Lửa cháy bập bùng ngọn lửa Uyên Nguyên
Của tình mộng muôn đời trên dâu bể !!!
Trần Tuấn Kiệt - Ca khúc Hòang Hôn - 2012
No comments:
Post a Comment