Bãi xếp
Chuyện tàu kéo hụ sầu trưa
Mây trên nhú đảo bây giờ vẫn bay
Triều nghiên đổ bóng non dài
Gió lên chừng cũng lạnh ngoài hải biên
Hoang vu sóng dợn ưu phiền
Bởi không tìm gặp đóa huyền mộng xưa
Đá cao nằm xếp đôi bờ
Chập chờn nỗi nhớ giăng mờ bể xanh
Thơ Trần Tuấn Kiệt - Lời gửi cây bông vải .
No comments:
Post a Comment