Nhạn về Nam t ìm Xuân
Chim nhạn bay từng đàn
Băng sương về phương Nam
Trời Nam mờ khói lửa
Tiếng nhạn kêu bi thương
Về Nam tìm ổ ấm
Trên rừng cây mùa Xuân
Mùa Xuân bom đạn nổ
Bầy nhạn xiết kinh hoàng
Nhạn bay suốt muôn trùng
Núi cao trời náo động
Vầng trăng mù che bóng
Đêm báo hiệu cuồng phong
Cánh nhạn quá mong manh
Bay đậu trên lũy thành
Ngóng tìm sao bắc đẩu
Chỉ thấy mờ chòi canh
Nhạn hướng về phương Bắc
Chất ngất vùng lửa binh
Còi sương đâu mục tử
Báo hiệu lúc bình minh
Ta trông bầy nhạn quẩn
Rồi ngẩn ngơ một mình
Xắn tay vồ chén rượu
Nốc cạn hồn tàn canh
Ngóng tai nghe súng trận
Bên nhà ai mang tin
Mùa xuân chừng xa vắng
Trẻ con mong thanh bình
Cụ già bên chái tây
Thức khuya ho lụ khụ
Ôm chặt lòng đừng buồn
Cháu con sẽ về đủ
Cháu con như đàn nhạn
Bay qua cõi muôn trùng
Bão giông lạc phương hướng
Già nghĩ thêm đau lòng
Xuân đến rồi nhạn hỡi
Xuân đến rồi già ơi
Đời người được tóc bạc
Hạnh phúc thế đủ rồi
Đêm còn nghe tiếng nhạn
Kêu sương hồ lẻ loi
Bên ta hồ rượu cạn
Trông xa liếm môi cười
Thơ Trần Tuấn Kiệt - Lời gửi cây bông vải - 1968
No comments:
Post a Comment