Trường xuân hành
Hơi bấc thổi suốt đêm
Lùa sương mù trắng xóa
Trong sương mù bóng ai
Dáng đi chừng mờ tỏ
Xa nhìn không thấy người
Gần thấy một bà lão
Tuổi già hơn cổ thụ
Gánh hàng nặng trĩu vai
Bà già ở phố xa
Hằng ngày qua chợ nhỏ
Hằng ngày thấy mặt trời
Mười hai giờ trên lộ
Bà đi qua phố đông
Gánh một gánh hàng rong
Ngồi nhìn xe cộ ruỗi
Nghe vẫn vơ bụi hồng
Bà đi qua phố tây
Mịt mù ửng đám mây
Gánh hàng thêm nặng trĩu
Xô nghiêng chiếc vai gầy
Hôm nay chừng rét lắm
Trở về trong đêm thâu
Gánh hàng treo ngược giòng
Nằm yên tay gối đầu
Vòm sao thưa thớt nổi
Buồn lơ mơ trong lòng
Nhớ vài ba đứa trẻ
Lớn lên ra chiến trường
Chó mèo kêu mái lá
Thức mãi mắt thêm quầng
Ước mơ về biển cả
Chìm dưới bóng hàng dương
Bà chong ngọn đèn sáp
Bừng sáng mặt xương da
Bồi hồi cơn lửa đạn
Nghĩ gần lại nghĩ xa
Thôi đừng buồn nữa nhé
Bà dặn lòng đã lâu
Nhưng còn chút xương máu
Bà lão vẫn còn sầu
Mùa xuân nầy bảy mươi
Gánh hàng nặng trĩu vai
Gió lạnh đôi mắt yếu
Nhìn đường quanh thêm dàiTrần Tuấn Kiệt - Lời gửi cây bông vải - 1969
No comments:
Post a Comment