Tuesday 14 February 2017

49-14-02-17- TUE- ANH NGHE THUAT - HIONH TONG HOP BY NAMNHIEN


49-14-02-17- TUE- ANH NGHE THUAT - HIONH TONG HOP BY NAMNHIEN
Bài ca hiện thể

Gió thổi vần mây bay nhẹ
Chở thơ lên đến đỉnh sầu
Mưa chiều vương hương tóc rối
Cuộc đời như giấc chiêm bao

Nàng thơ ngủ trong rừng thẳm
Ngàn năm thức giấc một lần
Con đường tình yêu bí ẩn
Chằn chịt mây rừng bao quanh


Lạc dấu trời sương

Quên năm tháng lụu ngày dài
Chợ khuya hiu hắt đèn chài Tân Hưng
Bến đò ngược bến đò ngang
Trời như xuống thấp mây ngang đỉnh đầu

Mênh mang con sóng bạc đầu
Nhớ người muôn thuở qua cầu cái sơn

Cung đàn tiếng nhạc nĩ non
Nửa đêm giọng hát hãy còn lững lơ
Mái chèo khua nhịp vần thơ
Dừng chân quán nước nằm mơ cội bàng


Ngày về bến SaGiang

Sương bóng thời gian đọng mắt sầu
Đêm trường đi mãi biết về đâu
Trăng còn thanh sử chưa vàng võ
Ánh vẫn còn soi rõ địa cầu

Lướt thướt sông dài sao lộng bóng
Canh tàn nghe tiếng quạ kêu sương
Ngày mai xuân đến muộn hoa nở
Viết bản ca hùng gởi bốn phương

Đèn đã mờ phai màu mắt trắng
Mây nước trôi về ta đứng trông
Bên cầu cá đớp mây hờn dỗi
Nước vẫn còn đau có hận lòng

Sương nửa đời rồi trên mái tóc
Tình già ý trẻ mộng đôi nơi
Phố xưa Nam Việt chân trời cũ
Ta lại về coi sự đổi dời

Thuở trước ta đi thời thiếu niên
Qua ơn binh lửa dậy triền miên
Nay về em đứng bồng con nhỏ
Nào biết người xưa trở lại tìm

Mây trời còn đó người xưa mất
Bằng hữu xa rồi chẳng một ai
Nghe câu hoài cổ xuân vừa đến
Chỉ nặng trong tâm mối cảm hoài


Giao tiên
Em người thái cổ thiên tiên
Tôi người cát bụi ở miền viễn đông
Trúc tơ xe mối chỉ hồng
Ly Kiều đâu dấu ngựa lồng ngàn xưa

Bãi nào vắng bóng đò đưa
Mây bay chở nắng còn chưa thấy về
Cổ thành mây bạc buồn tê
Màu hương kỷ niệm còn mê hoặc người

Hư ảnh

Nắng chiều quanh quẩn chưa tan
Đã nghe sóng vỗ bên ngàn vi lau
Trời xanh thăm thẳm một màu
Thơ bay lá rụng đông rào rạc mưa

Lộ chiều chưa kịp tiễn đưa
Bóng em đã khuất sau bờ tường cao

Mắt thu buồn tựa chiêm bao
Đèn hôm bật sáng đời thao thiết buồn
Lập đông sương bóng ngọn nguồn
Che mờ hư ảnh bên đường đêm nay

Kim Bằng

Cuộc đời quí báu vô song
Bời vì ta  có tấm lòng cao sâu
Cuộc đời dù tựa chiêm bao
Nhưng trong phi lý nhiệm mầu là đây

Là tình bằng hữu hôm nay
Cùng chung thế kỷ cùng say chuyện đời

Bao nhiêu ý nghĩa trong đời
Có anh có chị có người tình chung
Ối tình bằng hữu vô cùng
Lẽ đời chia sẽ thủy chung trọn đời


Hạc về

Gió bấc thổi cành mai
Lá vàng yên thảm cỏ
Thiên thu sầu vạn cổ
Chim Hạc về sớm mai

Lời tự tình

Lắng nghe lời mây núi
Vọng mãi trong hồn ta
Lắng nghe lời bể cả
Mênh mang trong chiều tà

Núi ngủ quên ngàn năm
Biển mù khơi sóng gió
Khúc gỗ trôi ra khơi
Mong manh thay cuộc đời

Anh về thương bóng nhỏ
Đi lại dưới mù sương
Như con thuyền đợi gió
Lạnh lẽo dưới tà dương

Giòng thời gian đọng lại
Những ân tình trôi qua
Vẫn còn nghe giọng hát
Ngân lên thật thiết tha

Chiều đông sầu vời vợi
Hoa tuyết mọc quanh vườn
Trăng liềm vừa cỡi sóng

Nhô lên dãy mây ngàn
















































































































































No comments:

Post a Comment